Tản văn Xuân Đinh Dậu 2017 - Có một Sài Gòn không ngừng ca hát
Có một Sài Gòn không ngừng ca hát Sài Gòn thiệt lạ! Cũng là những con người – có thể người Sài Gòn, có thể không – đã và vẫn đang nhả thơ, buông nhạc, cất tiếng hát một cách âm thầm, lặng lẽ giữa chốn nhộn nhịp, phồn hoa để góp phần tạo nên một Sài Gòn trẻ trung nhưng rất mực đáng yêu. Gần gũi và nâng niu đón nhận mọi người, dù họ đến từ bất cứ nơi đâu… Hoài Niệm Tiết xuân về. Trời càng về khuya, Sài Gòn càng thanh vắng. Văng vẳng đâu đó vẫn là những tiếng đàn, giọng hát mà ai một lần nghe qua, có thể nhận biết ngay, đó là Sài Gòn: những bản tình ca, những điệu nhạc boléro trữ tình, hay đôi ba làn điệu dân ca Nam bộ, vài câu ca vọng cổ… Sài Gòn luôn song song hai bức tranh trái ngược nhau nhưng bổ sung cho nhau. Đó là một Sài Gòn lam lũ, vất vả của những chiếc xe đẩy, những gánh hàng rong, bôn ba kiếm sống của những những người xa quê, tìm kế sinh nhai nơi vùng đất xa lạ mà thân thiện này. Đó là một Sài Gòn của rất nhiều cái “miễn phí” kiểu “tình cho không biếu